|

Sự thật về cuốn Xách balo lên và đi của Huyền Chip


Sự thật về cuốn Xách balo lên và đi của Huyền Chip
Sự thật về cuốn Xách balo lên và đi của Huyền Chip
Huyền Chip (19/9/1990) là tác giả cuốn sách "Xách ba-lô lên và đi". Nội dung nói về việc du lịch bụi qua hơn 25 quốc gia chỉ với 700$. Đi tới đâu sẽ tìm việc làm thêm kiếm tiền sinh hoạt, mua vé máy bay. Theo như sách thì Huyền Chip (HC) tự túc tất cả, từ việc xin visa tới việc làm thêm...

Sự thật về cuốn Xách balo lên và đi của Huyền Chip

Đầu tiên là việc xin visa, xin trích dẫn đoạn nói chuyện của HC với bác phó thủ tướng Vũ Khoan:

- bác Vũ Khoan: Cháu xin visa như nào?
- HC: Ăn vạ thôi ạ. Nếu không được thì đòi lên cấp trên, không được nữa thì đòi lên cấp trên nữa.
- bác Vũ Khoan: Thế thì cũng vất vả nhỉ.


Có thể thấy câu trả lời về việc xin visa của HC là rất vô lý. Xin visa mà cứ như đi chợ, "ăn vạ" là được? Trong khi thực tế nhiều nước xin visa phải chứng minh được tài chính hoặc có người bảo lãnh, với số tiền kia thì không thể chứng minh tài chính được. Thậm chí thời gian chờ để xin visa cũng lâu, trong sách viết thì HC rất "may mắn" trong truyện này.

Ví dụ như Israel ở Trung Đông, nếu đã qua Palestine thì sẽ không được quay lại Israel. Nhưng HC vẫn dễ dàng qua Palestine trong lúc tình hình chiến sự căng thẳng, rồi quay lại Israel bình thường như không có gì...

Tiếp theo là công việc và những gì trải qua trong cuộc hành trình... đa phần mọi thứ đều dễ dàng.

Trong buổi nói chuyện gần đây HC có chia sẻ ở tập 2, cô làm trong sòng bạc ở châu Phi. Với một người không biết tiếng bản địa, không bằng cấp, visa du lịch, thực tế là xin việc làm ở nước ngoài rất khó, có cũng chỉ là làm chui, nhưng ở đây thì HC quá may mắn.

+ Một casino hạng sang, theo HC là lớn nhất mà lại đi tuyển một người không ngoại hình, không có giấy phép lao động, không có background check cho nhân viên.
+ Bà quản lí dễ tới mức cho ứng ngay vài trăm đô sau buổi thử việc?
Quote:
http://web.archive.org/web/201206201...m-casino-girl/

Nội dung, hình ảnh trong sách chủ yếu là chơi bời khám phá, không có một bức ảnh nào liên quan tới công việc.

Quote:
Dựa theo những gì thu thập được...

Post của HC trước đây:
[IMG]

Phần comment:
[IMG]

Và sau đó vài ngày:
[IMG]

Những bằng chứng trên được lấy từ blog cũ của HC. Khi bị phát hiện, HC đã xóa blog. Tuy nhiên vẫn tìm ra được nhờ cache:
http://web.archive.org/web/201207070...und-the-world/

Có thể thấy: trong post đầu tiên không hề có màn viết sách, sang post thứ hai, sau khi đề cập tới một số offer thì HC đã "quyết định" viết sách, một cuốn cẩm nang du lịch, một dạng Lonely Planet. Và giờ chúng ta có hai quyển "nhật ký hành trình" này.

Quote:
2/6/2011 ở Israel và mua Canon 400D

[IMG]

29/6/2011 bị bệnh nặng và không có bảo hiểm

[IMG]
[IMG]

Canon 400D giá mới 2006 cỡ $800, cứ cho là máy cũ, qua 2011 chắc vẫn phải $400. Không có bảo hiểm du lịch nữa. Vậy tiền ở đâu ra?

Hiểu đơn giản là HC không hề một thân một mình tự túc mọi thứ, mà nhận được hỗ trợ từ những nguồn khác.

Vậy mà HC nói em thích thì đi, không cần dự tính kế hoạch gì cả, trong khi viết thư xin tài trợ các kiểu.

[IMG]

Kết luận:
Việc du lịch bụi, đi đây đi đó là tốt, nếu được chuẩn bị và tìm hiểu kĩ lưỡng mọi thứ, có tính toán trước. Nhưng sách của HC vô tình tạo ra một ảo tưởng tai hại cho một bộ phận lớn thanh thiếu niên. Họ nghĩ rằng HC tài giỏi, dũng cảm, dám thể hiện mình, và sẽ làm theo.
Thực tế cuộc sống bên ngoài không phải đi đâu cũng gặp may mắn, rất nhiều nguy hiểm nếu không tìm hiểu trước. Những nguy hiểm đề cập trong sách không nhiều, tuy nhiên cũng đủ thấy đi bừa như vậy có ngày bỏ mạng (dẫn chứng trong sách là cuộc biểu tình đụng độ ở Palestine).

Cầm sẵn tiền đi chơi thì ai cũng làm được, chứ đừng làm cho người ta nghĩ rẳng đi du lịch không cần tiền và có thể tìm việc đơn giản.


Việc có được hỗ trợ tài chính và việc vượt biên trái phép là rõ ràng. Chính HC đã thừa nhận mình có vượt biên trái phép trong buổi nói chuyện, thậm chí còn cổ xúy giới trẻ làm theo việc làm vi phạm pháp luật và cực kì nguy hiểm này. Giả như bị bắt thì ai sẽ chịu trách nhiệm?

Nguyên văn HC nói trong buổi nói chuyện:
"Thật ra thì có những nước không xin được visa nhưng mình vẫn vào, và trong sách có đề cập. Vậy nên nó không dành cho những người chậm tiến"

HC hoàn toàn nhận thức được việc làm sai trái, và có ý cổ xúy giới trẻ. Những phủ định mới đây trên báo của HC là vô căn cứ.


---

Mọi người nên có một cái nhìn khách quan, biết cái gì nên đọc và cái gì không nên đọc, tránh những tác động tiêu cực. Trước khi quyết định làm gì, hãy chuẩn bị thật kĩ, nghĩ cho bản thân và gia đình... Thế giới không che chở bao bọc đâu, không thể ăn mày xã hội được.

---

Để hiểu rõ hơn tác hại từ những ảo tưởng tới lớp trẻ, mời mọi người đọc thêm bài viết này:

Xách balo lên và đi, nhưng đi đâu???


_ Chị ơi, chỉ em cách đi du lịch bụi sang Malaysia với, em muốn được đi.
_ Đi đâu hả em? Tự nhiên giờ muốn đi là sao?

Đó là một vài câu nói trước khi bắt đầu tranh luận của tôi và một cô bé chuẩn bị bước vào năm 12 chông gai. Sực nhớ ra, à, lại tinh thần tuổi trẻ, sức khoẻ vươn cao của thanh niên 2013 đây mà. Cười vui và hỏi, em biết thủ tục gì chưa, có passport chưa, rồi sang đây định đi du lịch ở đâu. Hú hồn với câu nói, em đi dạng tự túc, qua đó lấy kinh nghiệm để sau khi tốt nghiệp sẽ đi Châu Âu hoặc vòng quanh thế giới. Với cái sự ngố tàu của cô nàng về việc đi sang Malaysia không cần visa nên không cần passport, tôi phá ra cười.

_ Lạy em, không passport thì khỏi đi đâu trừ Campuchia thì hoạ may em đưa 100 ngàn và CMND thì được nhé.
_ Thế là phải làm passport ạ? Vậy chỉ cần passport là được đúng không chị?

Sau một hồi giải thích những qui định, những cách lách luật mà tôi trải qua, em kêu không có đủ $500 thì em đi được không, và sai lầm lớn nhất của tôi là được. Chính sai lầm đó khiến tôi ú ớ hết 1 tiếng đồng hồ với những dự định lớn lao như đi làm ở sòng bài, đi viết báo thuê, đi ăn xin đường phố để kiếm thu nhập thêm trang trải hành trình. Đến đây thì tôi biết, " Đừng chết ở Châu Phi" nó đang ảnh hưởng thế nào. Cười cười thảy em link 1 diễn đàn mà tôi có ý kiến trong đó, em mặc sức bác bỏ lời nói của tôi, kêu là chắc chị chưa có kinh nghiệm nên mới thế, vậy còn em, em có kinh nghiệm hơn tôi?

Em, 1 cô bé chưa hết lớp 12, tiếng Anh bập bõm " Hello, goodbye, how are you? I'm fine thank you, and you?" thì đi thế nào được? Em, 1 cô bé suốt ngày lên Internet mơ mộng về trai đẹp, mối tình lãng mạn như film Hàn,
với châm ngôn " Tuổi trẻ là phải hành động" đang làm tôi, một đứa già đầu phải hoảng hồn mà ngăn cản. Em nghĩ cuộc đời còn đẹp, còn hồng lắm, nghĩ là ở đâu cũng có người giúp đỡ, có người cưu mang nhưng em đâu có biết là em ngoài tay trắng, ngoài việc nằm phỡn ở nhà ăn cơm mẹ nấu, nhận tiền bố cho thì kiến thức về thế giới bên ngoài của em cũng chỉ gói gọn trong vài quyển sách truyện, vài quyển tiểu thuyết linh tinh.

Tôi hỏi em học theo Huyền Chip (HC) ư, em nói dạ, và kể tôi nghe nhiều lắm những thứ em biết về cô bé ấy. Ừ thì mấy bữa nay đọc báo, lên diễn đàn thì tôi cũng biết HC. Nhưng ngoài cái việc là 1 phượt thủ trẻ tuổi, xách balo lên và đi với sự may mắn đó thì em biết gì về HC nữa không? Câu chuyện $700 tiền mặt, du lịch 25 nước nó quá đẹp, nó khiến em tôi, và có thể những đứa trẻ khác giống em tôi đều mơ mộng. Tôi không ý kiến việc tham quan du lịch bụi, tự mình đi nước ngoài. Nhưng tôi không ủng hộ em đi khi chẳng hề biết, lường tới những nguy hiểm. Tôi hỏi em có google thử sự chuẩn bị, kêu gọi của HC chưa, em nói rồi, em cũng sẽ làm thế nếu em đi giống chị ấy. Tôi hỏi em có viết được hay như HC không, em nói em sẽ học. Tôi hỏi em có biết NGO là gì không, em kêu biết. Vâng, cái gì em cũng biết, cũng sẽ học, sẽ làm giống HC nhưng em làm được hay không? Tôi hỏi em biết HC dự trù chuyến đi tốn bao nhiêu tiền không, em kêu $25000, nhưng em không có nên em sẽ đi 1,2 nước trước và tiết kiệm để đi tiếp. Và tôi cười như một đứa điên dại, đi làm nước ngoài không có giấy tờ bị bắt đấy em, thì em lại nói là xui lắm mới bị bắt thôi chị ơi. Ôi, tôi thua cô em tôi rồi.

Tôi không phủ định HC giỏi hay không, tôi chỉ biết cái profile của em ấy quá đẹp, quá tốt có thể giúp em ấy rất nhiều. Nhưng còn những đứa trẻ ti toe bắt chước mà không suy nghĩ kĩ, không tìm hiểu kĩ kia thì sao? Những người trẻ có lường được việc bị mất toàn bộ tiền, hộ chiếu, cũng như đồ dùng không? Có lường trước được việc bệnh hoạn, tai nạn, hoặc xui hơn là hiếp dâm hay chết mất xác không? Chưa, họ chưa từng thấy người nhập cư bất hợp pháp bị còng tay tại phòng chờ, đuổi về nước nhục nhã thế nào. Họ chưa thấy cảnh nháo nhào bỏ chạy của người làm việc trái phép khi công an ập vào, họ chưa từng thấy cảnh bị nhốt 4,5 ngày rồi bị đưa ra sân bay sau cú điện thoại liên lạc gia đình mua vé khứ hồi mà không có đến 1 giây được nhìn ra ngoài cánh cổng hải quan. Đến lúc túng tiền thì sao, bị dụ dỗ, lừa ngon ngọt để rồi sa vào lưới bọn bắt cóc, bọn bán nội tạng hoặc bị bán vào ổ mại dâm.

" Xách balo lên và đi" có thể hay, có thể mang tính thúc giục tinh thần tươi trẻ của cái tuổi hừng hực khí thế chứng minh bản thân, nhưng phải có cái nhìn đúng đắn, rõ ràng . Không thể cứ để những đứa trẻ như em tôi, cháu tôi và chính những đứa nhỏ xung quanh bạn, người thân của bạn ra đi mà không rõ sống chết, ăn ở như thế nào khi ngoài đó, xã hội bên cạnh người tốt thì còn đầy ác ma, ác quỉ đang rình mò thừa cơ ăn thịt. Có người nói rằng trách là trách mình không giáo dục được, chứ sao trách người viết sách? Tôi không trách người viết sách nếu họ nói rõ ràng, họ viết đúng sự thật, họ không vẽ 1 ảo tưởng quá lớn cho tuổi mộng mơ. Sau cuốn đầu tiên, số lượng người trẻ đi phượt tăng, cuốn thứ 2 này sẽ còn thêm bao nhiêu người đi tiếp, mà cái số lượng đã có kinh nghiệm thì ít, ngu ngơ mù mờ đi thì tăng thêm. Để rồi những cái chết thương tâm vì thiếu hiểu biết trên báo đài, mất tích trên các cung đường, tai nạn vì phượt sẽ tăng lên vùn vụt mà cứ mỗi lần tăng thêm người thì người thân của họ lại càng tự trách bản thân ... " biết vậy tôi không cho nó đi".

Kết thúc tất cả, tôi viết bài này không phải vì ghét HC hay ganh tỵ với cô bé làm gì, chỉ muốn đứa em của tôi đọc bài này và hiểu tại sao lại ăn 1 cái tát khi nói rằng:

_ Em có chết cũng được, em phải đi vì em muốn mọi người thấy rằng em đã lớn, em có thể tự lo cho em. Em đã đủ trưởng thành để chịu trách nhiệm về em. Gia đình phải hiểu cho em, còn không hiểu được em như thế nào thì em sẽ chứng minh bằng cách này.

Thân!


Và hãy chia sẻ đường link topic này lên facebook cá nhân, post lên những diễn đàn khác, cùng chung tay làm việc tốt nhé anh chị em

Tintuc101 trích từ bài viết của thành viên Jay Gatsby từ diễn đàn VOZ

Đăng lên bởi admincuchot lúc 09:42. Trong thư mục . Nếu như bạn thích tin tức từ website này hãy theo dỏi bằng RSS 2.0.
Đăng bài viết của bạn bằng cách gữi bài viết về email cuchot86@gmail.com

0 comments for "Sự thật về cuốn Xách balo lên và đi của Huyền Chip"

Leave a reply