|

Em không có nhà Hà Nội để anh về ở rể…




Tôi đã từng nghe nói “hạnh phúc như một tấm chăn hẹp người này lạnh thì người kia ấm”. Tôi lạnh, người ta ấm. Nhưng tôi cay đắng khi nghĩ lại mối tình cũ, người đàn ông chê tôi nghèo mà bỏ tôi.


Em không có nhà Hà Nội để anh về ở rể…
ảnh minh họa

Chúng tôi cùng quê, tôi ra Hà Nội học sư phạm còn anh học ngoại thương. Suốt thời sinh viên, chúng tôi đã yêu nhau thật nhiều và dành hết cho nhau. Cứ nghĩ yêu nhau là ở với nhau, yêu nhau là cho hết nhau và yêu nhau nhiều thế thì làm sao mà chia tay được… Thế nhưng thật buồn, anh ra trường, có việc làm rồi yêu luôn một cô gái nhà giàu, bỏ tôi đắng chát.

Ngày đầu tiên đi làm ở công ty mới, Phong bảo với tôi rằng: Đó là một công ty dược đầy hứa hẹn, anh sẽ cố gắng làm việc hết sức để xây đắp tương lai cho “vợ chồng” mình. Tôi vui đến ứa nước mắt vì người yêu tôi biết vươn lên, anh ấy biết nhìn về phía trước. Tôi nghĩ đủ cách để chăm sóc anh. Tôi nấu nhiều thức ăn cho anh ăn lấy sức đi làm, là phẳng phiu quần áo để anh mặc…

Anh đi làm đều đặn, tôi nghe niềm vui cứ âm ỉ cháy trong tim mình. Tôi chờ mình kiếm được một công việc ổn định và chúng tôi cưới nhau. Tôi đã viết ra giấy rõ ràng kế hoạch của mình: Tiết kiệm tiền thề nào, tháng mấy hai gia đình sang thăm nhau, đám cưới, bao nhiêu lâu sau đám cưới thì có con…

Lúc nào trong tôi cũng mang cảm xúc hưng phấn vui vẻ. Tôi chấp nhận tất cả, kể cả việc anh đi làm về muộn, anh đi công tác qua ngày, anh cáu gắt với tôi. Tôi bảo mình chịu được tất, chịu đựng vì tương lai của hai đứa. Thế nhưng chỉ có một điều tôi không chịu đựng được, đó là những tin nhắn và những cuộc gọi vào đêm muộn và sáng sớm. Tôi hỏi nhiều thì anh giải thích rằng: Đó là của một người có vị trí rất quan trọng trong công ty, anh không thể khước từ, anh phải khéo léo lắng nghe không anh sẽ mất việc.

Tôi lặng im chấp nhận. Nhưng biểu hiện của anh và người ta ngày một quá đáng. Anh lặng lẽ cài mật khẩu cho điện thoại, anh lặng lẽ qua đêm ở nơi khác mặc tôi ở nhà cồn cào ruột gan… Tôi có nói, thì anh tức giận ra khỏi phòng và thuê nhà nghỉ đợi hết đêm.


Anh bảo, anh hết yêu tôi và lẳng lặng dọn ra một nhà trọ khác ở một mình. Tôi níu kéo thế nào cũng không thể được. Mãi sau này tôi mới biết, ngay khi đi làm anh đã gian díu với một cô gái người Hà Nội, học Ngoại thương và hơn tôi rất nhiều thứ.


Anh bỏ tôi được 4 tháng thì lấy vợ. Người ta bảo rằng anh lấy vợ và về ở rể nhà cô gái kia. Tôi đau lắm! Ngày anh cưới, không ai cho tôi biết thông tin. Mãi sau này tôi tìm trên facebook, tôi mới thấy ảnh cưới. Anh cười tươi thế trong đám cưới, còn tôi khóc nghẹn ở trong lòng.

Sau bao nhiêu thời gian, tôi vẫn nghĩ mình không thể đến với ai khác. Tôi nén tiếng thở dài, sống trong cảm giác tự ái vì mình nghèo, mình không có nhà để cho người ta “ở rể”. Anh có hạnh phúc không khi anh ở rể nhà người? Câu chuyện của tôi là vậy, tình yêu không có một kết thúc có hậu, khi người tôi yêu chạy theo tiền tài.

Thời yêu nhau, mấy lần về quê, tôi và anh đi cùng một chuyến xe. Cảm giác có người để tựa vào vai rất hạnh phúc. Nay thì, những chuyến xe luôn khiến tôi cảm thấy cô đơn tột cùng. Dẫu sao, dù là tôi khóc, tôi vẫn luôn cầu chúc “anh có được hạnh phúc khi bỏ em”.



Đăng lên bởi admincuchot lúc 09:37. Trong thư mục . Nếu như bạn thích tin tức từ website này hãy theo dỏi bằng RSS 2.0.
Đăng bài viết của bạn bằng cách gữi bài viết về email cuchot86@gmail.com

0 comments for "Em không có nhà Hà Nội để anh về ở rể…"

Leave a reply